Kiều Hàm nhìn nữ nhân như hổ rình mồi trước mắt, khẩn trương nuốt nước bọt, “Có phải ngươi nghĩ sai cái gì rồi không?”
Sắc mặt Đoạn Uân nghiêm túc, như thể lúc nào cũng có một ngọn lửa bùng lên. “Kiều Hàm, ngươi phải hiểu rõ ràng, vào được mắt ta là phúc khí của ngươi, là ta cho ngươi cơ hội. Ở bên người ta tuyệt đối tốt hơn ở bên người Tiêu Cửu Từ.”
Mợ, phúc khí này ai thích thì lấy đi, quả nhiên là một nữ nhân điên.
Sao đang êm đẹp lại đi theo dõi y làm gì? Y cũng không làm gì hết mà. Không phải nói Đoạn Uân là tiên cơ tâm cao khí ngạo chỉ thần phục nam nhân cường đại hơn ả sao? Mình yếu ớt hơn ả rất nhiều mà.
Thích y? Chuyện không hợp thói thường này là thật sao!
Suy nghĩ Kiều Hàm quay nhanh, nhớ tới những sự tích vinh quang nữ nhân này đã làm, vì mạng nhỏ của mình, y nhất định phải bóp chết mọi khả năng xảy ra từ trong nôi.
Từ chối thì nhất định phải từ chối rồi, nhưng phải từ chối thế nào mới có thể làm ả hoàn toàn buông tay, hơn nữa không truy cứu trả thù được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play