Thẩm Bùi Nhiên nói muốn đi trước để sắp xếp một chút, Lâu Tri Diệc lên tiếng đáp lại nhưng trong lòng thầm nghĩ: Chắc lại đi thắp đèn thôi.
Lâu Tri Diệc đã từng thấy tẩm điện của Thẩm Bùi Nhiên trong giấc mộng, đó là một nơi quạnh quẽ, âm u, không hề có dấu vết của sự sống, cứ như chưa từng có ai ở đó.
Nhưng Lâu Tri Diệc không vạch trần đồ đệ của mình.
Y tựa vào cửa điện, ngước mắt nhìn bầu trời của Ung Châu, trầm ngâm suy nghĩ: Cùng là Cửu Châu, vì sao chỉ có Ung Châu lại độc đáo như vậy, bị ma khí bao phủ, linh khí thưa thớt đến mức này?
Lâu Tri Diệc chờ một lát, rồi nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng từ phía sau.
Y ngoảnh đầu nhìn, hỏi: “Nhanh vậy đã xong rồi sao?”
Thẩm Bùi Nhiên bước đến, nói: “Sư tôn, chúng ta đi thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play