Lâu Tri Diệc do dự, sau đó bước tới mở cửa.
Thiếu niên đứng bên ngoài, vẫn là dáng vẻ quen thuộc trong bộ bạch y tinh khôi. Trên gương mặt tinh xảo, thần thái bình tĩnh nhưng lại ẩn chứa một chút niềm vui, như thể vì chứng minh năng lực của mình mà đã chuẩn bị kỹ càng từ rất lâu.
Nếu giờ phút này, y bảo không đi, như một gáo nước lạnh dội xuống. Thiếu niên chắc chắn sẽ rất hiểu chuyện, khuôn mặt không biểu lộ gì, chỉ ngoan ngoãn đáp lại: “Được rồi, Lâu tiền bối, ta hiểu.”
Nhưng trong lòng, Thẩm Bùi Nhiên hẳn sẽ không giấu được cảm giác mất mát và tủi thân.
Lâu Tri Diệc nghĩ đến đây, cảm giác rối bời trong lòng bị kìm lại. Y nghiêng người nói: “Vào trước đi.”
“Được.” Thẩm Bùi Nhiên đáp, rồi bước vào phòng Lâu Tri Diệc.
Lúc này trời không còn sớm nhưng cũng chưa đến muộn. Chờ xong việc hóa trang, ngụy trang kỹ càng rồi cùng đến Xuân Phong Lâu, thì vừa đúng thời điểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play