Lâu Tri Diệc đón lấy đóa hoa Hợp Hoan vừa rơi xuống, lại nghe lời xin lỗi lần nữa, nhẹ giọng cười nói: “Vị đạo hữu này, sao ngươi cứ liên tục xin lỗi thế?”
“Hoa rơi xuống trúng đầu ta đâu phải do ngươi điều khiển được.”
Ngón tay thon dài của Thẩm Bùi Nhiên vẫn đặt trên nhành hoa. Nghe vậy, hắn thoáng siết ngón tay lại, im lặng trong thoáng chốc rồi giải thích: “Nhưng hoa này mọc từ viện của ta.”
Lâu Tri Diệc suy nghĩ một lát rồi gật đầu: “Được rồi, ta nhận lời xin lỗi của ngươi.”
Dứt lời, Lâu Tri Diệc thu lại ánh mắt, bước qua những cánh hoa rơi rụng, nhanh chóng tiến về phía sân viện quen thuộc.
Khi lấy chìa khóa mở cửa viện, y chợt dừng lại nhìn xuống đóa hoa Hợp Hoan nằm gọn trong lòng bàn tay, bỗng nhiên ngẩn người.
“Tiểu hạch đào, lần trước chúng ta ở đây, có thấy loài hoa này không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play