Chẳng lẽ hôm nay cũng không cần ta lên sân? Hắn ta lén nói thầm, vẫn như cũ không ra tay.
Mà một đầu khác của chiến trường trên không, chính là Trương gia đại trưởng lão Hách Cẩu và Tần Đức Hinh. Khác với bên Mân Huyên lão tổ đầy kịch liệt, này hai người đánh đến…… Thập phần vững vàng. Nhìn nửa ngày cũng nhìn không ra ai chiếm thượng phong.
Hách Cẩu* còn dễ nói, nhìn tên của người này, ước chừng cũng là phong cách chiến đấu, chỉ là Tần Đức Hinh, đánh nhau với người ta luôn là tác phong không muốn sống, cũng không biết hôm nay sao lại thu liễm như vậy.
*Hách Cẩu(郝苟): từ Cẩu (苟) nghĩa là ‘tùy tiện, qua loa, tạm bợ’. Thường được dùng trong các thành ngữ, ví dụ như “bất cảm cẩu đồng” có nghĩa là “không dám tùy tiện đồng ý với quan điểm của bạn.”
Trương Khiếu không quan tâm tình hình chiến đấu bên kia như thế nào, bây giờ lão ta càng đánh càng hưng phấn —— lão ta phát hiện lão ta có thể chấn áp hơn Tần Mân Huyên. Phải biết rằng nữ nhân Tần Mân Huyên này trước sau nổi danh với tác phong cường hãn, trước đó Trương gia nếu không phải có hai vị Trúc Cơ, chỉ sợ thật đúng là không chế ngự được bà. Bây giờ lão ta có thể chiếm thượng phong, đây không phải là bằng chứng cho thấy chiến lực của mình tăng lên sao.
Hôm nay nói không chừng không cần Kim lão tổ đã có thể bắt Tần Mân Huyên.
Trương Khiếu cười ha ha, một kiếm bổ xuống, Tần Mân Huyên vung kiếm ngăn cách, keng một tiếng, toàn bộ thân kiếm của Vô Phong kiếm đều rung động, có thể thấy được một kích này có bao nhiêu lực đạo. Tần Mân Huyên cũng bị một chiêu này bổ lui về sau một đoạn thật lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT