Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 65: Rêu phong
Ước chừng hai mươi phút sau, Đường Tư Kỳ leo tới được Tháp Bảo Thục. Nơi đây tầm nhìn thoáng đãng, có thể thưởng lãm cảnh đẹp Tây Hồ ở một góc độ khác. Tuy nhiên có đứng ở đâu thì vẻ đẹp Tây Hồ vẫn luôn lung linh, huyền ảo như thế. Mặt hồ xanh biếc, phẳng lặng, được bao phủ trong tầng sương mù miên man, cảnh sắc quả đúng như lời người xưa truyền tụng: nhất núi, nhị đê, Tam đảo, ngũ hổ, tất cả tạo nên sự mê hoặc níu chân du khách, đến một lần sẽ không nỡ rời đi.
Lưu luyến dời mắt khỏi cảnh hồ, Đường Tư Kỳ ngẩng đầu quan sát Tháp Bảo Thục. Khác hẳn với sự hào nhoáng bóng bảy nơi Tháp Lôi Phong, ở đây in hằn dấu vết của thời gian và lịch sử. Cũng chẳng thể vào trong tháp tham quan hay trèo lên cao ngắm cảnh nhưng Đường Tư Kỳ lại thích vẻ đẹp đi cùng năm tháng này hơn, rêu phong phủ đầy mang đến cho cô sự rung cảm sâu sắc.
Xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn, cứ thế toà tháp đứng lặng bên hồ, yên tĩnh mà giản dị, không phô trương vẻ đẹp lộng lẫy để thu hút khách thập phương hay lưu truyền những câu chuyện kỳ bí khơi gợi trí tò mò. Tháp Bảo Thục vẫn đứng đó như một nàng thiếu nữ xưa nhẹ nhàng, khiêm nhường nhưng kiên trì và tận tâm bảo hộ cảnh hồ suốt hàng ngàn năm qua.
Mải mê chìm đắm trong nét cổ kính trang nghiêm, suýt chút Đường Tư Kỳ quên mất nhiệm vụ Check-in
Có lẽ lúc này, nhóc bút chì là người hồi hợp hơn cả. Nhóc gần như không dám thở, mở mắt trừng trừng dõi theo nhất cử nhất động của Đường Tư Kỳ, cánh môi khẽ nhếch nhưng lại không dám niệm chú vì sợ không linh rồi lại tạch như ban nãy
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT