Tần Trúc Tây véo má cô bé, thấy tóc Nguyên Nguyên đã khô hết rồi nên ra hiệu cho cô bé nằm xuống.
“Mặc dù con không khiêm tốn nhưng con cũng không kiêu ngạo.”
Nguyên Nguyên còn ấm ức, nói một tràng lý lẽ.
“Vậy thì bọn trẻ biết những gì mà con không biết?”
“Ừm, ví dụ như chơi quay, chắc chắn có người chơi giỏi hơn con, còn nữa, bắt con học thơ con cũng không học, biết đâu có người học thuộc thơ, nếu con không tin thì ngày mai có thể đi hỏi mọi người.”
“Mỗi người đều có sở trường riêng, con có biết không?”
Tần Trúc Tây ôm cô bé, nghiêm túc giảng đạo lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play