Hứa Đình Tri chậm rãi đặt ngón tay trở lại, anh bình tĩnh nói.
“Trước đây anh cũng có bệnh.”
Mặc dù là giả vờ nhưng Tần Trúc Nam không biết có phải không, cho nên cũng tính.
“Anh cũng khá tàn nhẫn.”
Hứa Văn Diệp chịu thua, người không bệnh này lại nói mình có bệnh, tốt, thật sự là quá tốt, cậu ta thua không oan.
Trò chơi này Hứa Văn Diệp thua thảm nhất, có thể nói là ván nào cũng thua, không còn cách nào khác, cậu ta bịa cũng không bịa lại được ba người này.
“Không chơi trò này nữa, chơi trò khác đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play