“Vậy tiền của tôi thì không cần sao, hu hu hu.”
Hùng Tinh Vân là một người đàn ông to lớn ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất khóc hu hu, giống hệt cảnh tượng nổi tiếng của phong trào quét sạch văn hóa phẩm đồi trụy.
Tần Trúc Tây đi ra ngoài nhìn trộm hai lần, vừa khóc vừa chảy nước mũi nước mắt, quả thực không dễ dàng.
Thời buổi này năm mươi mấy đồng cũng được coi là một khoản tiền lớn nhưng trên xe có nhiều người như vậy, đồ đạc quả thực không dễ tìm. Nhân viên phục vụ tàu hỏa ước chừng cũng phiền loại chuyện này rồi, ngay cả làm bộ làm tịch, hỏi thăm từng người cũng không muốn.
Sau đó đưa người về chỗ ngồi của mình.
Tần Trúc Tây xem xong cảnh náo nhiệt thì quay về giường.
“Không phải nói là hai người mất đồ sao? Sao chỉ thấy người mất tiền tìm kiếm? Người kia sao không tìm?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play