Những người khác đều đi rồi nhưng thím Lưu thì không muốn đi, Tần Trúc Tây đã hào phóng như vậy, cho Thạch Đầu nhiều đồ ăn như vậy, vậy thì cho bà ta chút thịt thì sao, bà ta vẫn là trưởng bối mà!
“Tiểu Tây à, cháu xem nhà thím không có ai nấu cơm, đều đi làm hết rồi, thế nên, chỉ có thể ăn tạm lót dạ thôi, không có chút dầu mỡ nào...”
Thím Lưu mặt dày ám chỉ, nhìn chằm chằm vào đĩa măng xào thịt xông khói và trứng trong giỏ.
Bà ta trước đây còn truyền lời đồn nhảm về Hứa Đình Tri, bây giờ lại có thể vô tư đến xin đồ ăn, phải nói rằng, người không biết xấu hổ thì vô địch thiên hạ.
“Thím nói vậy là không đúng rồi, thím ạ, sao nhà thím không để một người ở nhà nấu cơm, thím xem nhà cháu để Tiểu Nam ở nhà nấu cơm, chúng cháu mới có cơm nóng để ăn.”
“Cơm này cũng sắp nguội rồi, tuy trời nóng nhưng nguội rồi cũng không ngon, chúng cháu phải ăn cơm trước đã, thím ăn xong rồi thì nghỉ ngơi đi, lát nữa còn phải làm việc.”
Tần Trúc Tây giả vờ không hiểu, giục bà ta đi nghỉ, hoàn hảo tránh được lời ám chỉ của bà ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT