Ôn Ngôn Tiếu tức đến choáng váng, bà ta mới bốn mươi hai tuổi thôi! Lúc bà ta kết hôn cũng không phải sớm, con gái bà ta năm nay mới mười bốn tuổi! Còn chưa đến mười tám tuổi! Sao bà ta có thể có đứa cháu gái mười tám tuổi được!
Thật sự là điên rồi, điên rồi điên rồi!
“Cút mẹ mày đi! Cút cho tao! Đừng có lảng vảng quanh nhà tao, loại người như mày cả đời chỉ biết cắm mặt vào đất thì mãi mãi không bao giờ sống được cuộc sống như tao đâu!”
“Đợi đến lúc mày hai mươi tuổi thì mày sẽ già như tám mươi tuổi, đến lúc đó mày còn không bằng tao, già hơn tao gấp trăm lần!”
Ôn Ngôn Tiếu tức giận đến nỗi mắng chửi tục tĩu, bà ta không muốn nói chuyện với Tần Trúc Tây nữa, loại nha đầu quê mùa vô học này, nói chuyện với nó đã là nể mặt nó rồi!
“Các người còn nhìn gì nữa, còn không mau đi làm việc, nếu còn thế này thì cẩn thận tôi không trả cho các người một xu nào, cho các người làm không công!”
Bà ta chuyển họng súng, đuổi mấy người công nhân như đuổi vịt về, đồ vẫn chưa đốt hết mà bà ta lại không để một người ở lại trông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play