“Anh còn chưa xem thư, sao anh biết là gửi cho em?”
Tần Trúc Tây liếc anh một cái, nũng nịu cầm lấy thư mở ra.
Lá thư viết khá dài, trước tiên là báo bình an cho họ, nói rằng ba người họ đã ổn định ở tỉnh W rồi, ba người đều không xa cách. Mặc dù tỉnh W khá hẻo lánh và lạc hậu nhưng cuộc sống ở đó cũng ổn, cả ba đều không phải chịu khổ.
Sau đó lại cảm ơn Tần Trúc Tây đã gửi linh chi và hà thủ ô, một đường vất vả như vậy, ban đầu sức khỏe của bà nội không chịu được, dạo trước còn nằm liệt giường một thời gian nhưng nhờ có hai thứ bổ dưỡng này của Tần Trúc Tây nên sức khỏe đã nhanh chóng hồi phục.
Báo bình an xong, tiếp theo là bày tỏ sự ngạc nhiên và vui mừng về việc Hứa Đình Tri và Tần Trúc Tây kết hôn, đồng thời trên đó có viết về nguồn gốc của chiếc nhẫn và chiếc vòng tay.
Đồ gia truyền của nhà mà họ mang theo chỉ có chiếc nhẫn vàng bên người, những thứ khác đều đã được chôn xuống đất, cũng không tiện lấy nhưng mẹ Hứa thấy chỉ có một chiếc nhẫn vàng thì quá ít nên đã mất công đi mua một chiếc vòng tay, cũng coi như là một đôi.
Còn lại thì để Hứa Đình Tri tự sắp xếp, dù sao thì anh cũng đã mang đi hầu hết đồ đạc trong nhà. Mẹ Hứa còn dặn trong thư rằng Hứa Đình Tri phải đối xử tốt với Tần Trúc Tây, sau này có cơ hội gặp mặt, nhất định phải thấy con dâu được chăm sóc chu đáo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT