Hứa gia là cây to đón gió, không phải là lần đầu đầu tiên có người ra tay với gia đình họ, đó đã là kết quả của nhiều cuộc đấu tranh. Anh là người thừa kế của Hứa gia, sợ anh xảy ra chuyện nên cha anh mới đưa anh ra ngoài trước, lấy cớ là cơ thể yếu.
Nhưng cùng một cái cớ không thể dùng hai lần, sau khi đưa anh ra ngoài, cha mẹ anh bị giám sát chặt chẽ hơn, chỉ là trước khi thực sự ra tay với họ thì cuộc sống vẫn vô lo vô nghĩ.
Những thứ có giá trị và nhạy cảm trong nhà đều được mang theo, nếu anh không mang theo thì sớm muộn gì cũng bị sung công. Chuyện này kéo dài hơn một năm, cuối cùng cũng không thể trì hoãn thêm được nữa, Hứa gia hiện đang ở thời khắc trước cơn mưa rào cuối cùng.
Vì vậy, cha anh mới mạo hiểm đưa em họ đến đây, em họ anh tuy tuổi không còn nhỏ nhưng vẫn luôn có tâm tính trẻ con, giống như chưa lớn vậy, sợ sau này cậu ta không chịu đựng nổi, đến đây cũng có người chăm sóc.
“Sẽ không, anh đẹp trai như vậy, ai nỡ chê anh chứ.”
Tần Trúc Tây nói thật.
Hứa Đình Tri cười khẽ, những nỗi ưu phiền trong lòng đều tan biến. Việc người nhà anh bị đưa xuống nông thôn là điều không thể tránh khỏi, thay vì lo lắng về những điều không thể thì tốt hơn hết là sắp xếp nhiều hơn cho những chuyện sau khi bị đưa xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play