Bây giờ vừa khéo gặp lúc Tần Trúc Tây không về nhà ngủ, hắn khẽ động lòng, dứt khoát nghĩ ra một cách tốt hơn, còn có thể tối đa hóa lợi ích của mình, sao lại không làm chứ?
Chỉ có thể nói là Tần Trúc Tây tự xui xẻo thôi, hắn cũng không còn cách nào khác.
Mười hai giờ đêm, toàn bộ thôn tối đen như mực, nhà nào nhà nấy đều tắt đèn, trong thôn yên tĩnh không một tiếng động, chỉ có thể nghe thấy tiếng gió và tiếng ve sầu mơ hồ.
Người dân trong thôn không có hoạt động giải trí gì, cũng sợ lãng phí dầu đèn nên đều đi ngủ rất sớm, cơ bản là tám giờ lên giường, chậm nhất thì mười giờ cũng đã ngủ rồi, mười hai giờ chính là lúc mọi người ngủ say nhất.
Thời điểm vừa đẹp.
“Hành động!”
Kiều Tuấn Bằng phất tay ra hiệu, hắn đi đầu, ba người lặng lẽ mò đến Tần gia. Cánh cổng kẽo kẹt mở ra, rồi lại kẽo kẹt đóng lại, cả quá trình không làm kinh động đến bất kỳ ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play