“Á? Thông gia nói đi, chúng ta đều là người một nhà, không có gì không thể nói cả.”
Thím Thanh thấy vậy cũng nghiêm túc hẳn lên.
“Hôm kia con gái tôi đến đây một chuyến, vốn định tạo bất ngờ cho Hạ Chu nhưng nó lại khóc lóc về, thông gia bà thấy là vì sao?”
“Cái gì? Đứa trẻ Cảnh Xuân đến đây sao? Sao tôi không biết?”
Thím Thanh thầm kêu hỏng rồi, không biết nó có nghe thấy gì không.
Mẹ Cố Cảnh Xuân không trả lời bà ta, chỉ uống nước, đây là ý bảo thím Thanh tự nói.
Thím Thanh không biết hai mẹ con họ biết được bao nhiêu, sợ nói nhiều quá, cũng sợ nói ít quá thì người ta cho rằng bà ta không thành thật, ầm ĩ lên sẽ càng khó coi, nghĩ đi nghĩ lại, bà ta vẫn nói ra phần lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play