Thực ra Tần Trúc Tây đến ngọn núi này không có mục đích rõ ràng, cô chỉ biết rằng dường như có thứ gì đó trong ngọn núi này thu hút mình, muốn vào khám phá, đồng thời cô cũng chuẩn bị sẵn sàng để thu hoạch, vì vậy cô đã chuẩn bị sẵn nhiều giỏ.
Không ngờ lại nhiều nho như vậy, cô không có nhiều giỏ đựng, may mà trong không gian có túi, cô trực tiếp bỏ vào túi. Mặc dù để trực tiếp trên mặt đất cũng rất sạch nhưng không có thứ gì lót bên dưới, cô vẫn thấy khó chịu.
Chỉ loay hoay với mấy thứ này, còn chưa đi đến nửa sườn núi, trong rừng đã tối đen như mực, trước đó là tối tăm, bây giờ đã là tối đen rồi nhưng nhìn đồng hồ thì mới hơn năm giờ chiều mà thôi.
Cô bật một chiếc đèn pin khá lớn, cẩn thận tiếp tục đi vào. Đi lên thêm một chút nữa thì hẳn là đến ngôi nhà cũ mà những người đi săn trước đó để lại, cô có thể nghỉ ngơi ở đó một đêm.
Nếu không tìm thấy ngôi nhà đó, cô sẽ tìm một khoảng đất trống để dựng trại, trong không gian của cô có lều nhưng dựng lều trong rừng không an toàn.
Cô đi được vài phút, càng lên cao, rừng càng thưa thớt, không còn rậm rạp như vậy, cuối cùng ánh nắng cũng xuyên qua khe hở chiếu xuống, soi sáng đỉnh núi này, không còn tối như vậy nữa.
Cô tắt đèn pin, khom lưng tiếp tục tiến về phía trước, ngọn núi này trùng điệp không dứt, không biết rộng lớn đến mức nào, mục tiêu của cô là đi đến đỉnh núi, hoặc là hết ba ngày, bất kể đi đến nơi nào, cô cũng sẽ rút lui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play