Bàng Tuệ thế mà lại công khai cướp người ngay trước mặt Tần Trúc Tây!
Việc hai người ở bên nhau cũng không phải là bí mật gì, đã công khai rồi, Bàng Tuệ cũng thật là táo bạo.
“Ủa, hay là anh lên đây đào rau dại? Vừa khéo tôi cũng lên đào rau dại, đi cùng không? Tôi thường đào rau dại lắm, rau dại tôi đào ra đều là ngon nhất, mọi người ngày nào cũng khen tôi giỏi.”
Cô ta vừa nói vừa cười ngại ngùng, e thẹn để lộ hàm răng trắng của mình. Răng cô ta cũng không phải trắng lắm, chủ yếu là người quá đen nên mới làm nổi bật hàm răng trắng hơn.
Bàng Tuệ từng nhiều năm liền được bầu là cô gái có làn da đen nhất thôn, mọi người thân mật gọi cô ta là em gái da đen. Bây giờ cô ta cũng đến tuổi rồi, sợ ảnh hưởng đến chuyện lấy chồng, mọi người trong thôn mới không nói cô ta như trước nữa.
“Không, đào rau dại sẽ làm ảnh hưởng đến hình tượng của trí thức Hứa lắm, anh ấy lên đây giúp tôi nhặt củi, cô không phải muốn giúp sao? Cô nhặt được bao nhiêu củi, nhặt trong bao lâu, chúng tôi còn phải về nhà nữa.”
Tần Trúc Tây thuận theo lời cô ta mà thúc giục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play