Quãng đường 3 cây số cũng không quá dài.Rất nhanh, bọn họ đã tới thôn Tùng Pha.
Nơi ở của Liễu Nhất Trần nằm ở trên đỉnh ngọn núi cao nhất trong thôn Tùng Pha. Nơi đó có thể nhìn thấy từ xa.
Sau khi xe ngừng lại, bốn người liền xuống xe. Xung quanh có lác đác vài tiệm tạp hóa và nhà dân.Dù đi 1 hồi lâu nhưng họ cũng chỉ thấy vài mống người.
Đúng lúc này, Diệp Tưởng khi đi đến trước một cửa hàng tạp hóa thì hắn nhìn thấy trong cửa tiệm có một ông lão đầu tóc bạc phơ,gương mặt đầy nếp nhăn và khô quắt lại.Đôi mắt ông lão đó đục ngầu.Hình như ông lão đó bị bệnh đục thuỷ tinh thể.Có vẻ như ánh mắt của ông lão đó vẫn luôn đặt trên người của Diệp Tưởng,nhưng Diệp Tưởng cảm thấy ông lão đó chỉ là 1 người bình thường.
Càng đến gần ngọn núi kia thì người xuất hiện càng ít. Một cảm giác âm u dấy lên trong lòng mọi người. Tiếp đó bọn họ sẽ phải đi bộ lên núi.
Ngọn núi này bởi vì không thuộc về cảnh quan của huyện thị trấn, cho nên trên núi cũng không có nhiều vết tích bị con người khai phá,do đó phần lớn những con đường trên núi đều gồ ghề nhấp nhô.Căn bản là chẳng tìm thấy được con đường nào dễ đi 1 chút cả ! Nhưng đám người Diệp Tưởng cũng không để ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT