Ninh Lạc liếc nhìn Tiền Đa Đa đang lên cơn co giật đột ngột, ánh mắt lộ rõ vẻ ghét bỏ.
Nhưng giọng điệu đáp lời ông chủ lại vô cùng sợ hãi, thái độ nhận lỗi cực kỳ đúng mực: “Tôi xin lỗi ông chủ, tôi sai rồi ạ, tôi vô cùng áy náy về hành vi của mình. Sao tôi lại có thể làm ra chuyện như vậy chứ? Thật không nên chút nào! Tôi lãng phí không chỉ một phút của bản thân, mà cộng lại là một phút của tất cả mọi người, tôi đáng chết quá đi mất!”
[Ninh Lạc, bây giờ cậu hướng ngoại đến mức đáng sợ]
[Thuần thục thế này, chắc bình thường cũng hay nói lắm nhỉ?]
[Đoán mò nạn nhân chịu trận đầu tiên chính là anh Lộ và anh vợ]
[Ông chủ nói một câu cậu đáp mười câu, trao cho cậu giải Nobel nói không ngừng luôn quá]
“Ờm... cũng không cần đến mức đó đâu,” Ông chủ ngượng ngùng, không biết nói gì tiếp, “Cậu nhận ra lỗi của mình là tốt rồi. Được rồi, mau làm việc đi, khách còn đang đợi nước mơ chua kìa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT