Nhìn phu nhân buồn bực không lên tiếng uống canh, Long Vân cũng không biết vì sao tâm tình của nàng bỗng nhiên không tốt, có lẽ là Thế tử gia không trở về nên khiến cho phu nhân mất hứng.
Long Vân muốn khuyên nàng uống một chút nên tiếp tục nói: “Canh tổ yến thu lê này là do Đại phu nhân tự tay nấu, ngài ấy dùng nước suối trong núi Ngân Châu Tuyền mang theo hương vị ngọt ngào, phu nhân có muốn nếm thử một chút hay không?”
Bà bà đã bị phong hàn còn tự tay nấu sao? Nó có thể ăn ngon không?
Ngụy Miên im lặng một lúc lâu, đẩy canh bồ câu trong tay ra, nói: “Bưng tới đây đi.”
Canh không chỉ thêm thu lê ngọt mà còn có hương vị thanh đắng của hoa huệ, hai thứ này được dùng nước suối trong vắt hầm, cho vào miệng là hương thơm ngọt ngào mà không ngấy, hương vị cũng không tệ lắm.
Bất tri bất giác nàng đã ăn được nửa chén, khuôn mặt Ngụy Miên không chút thay đổi mà phân phó: “Đến khố phòng lấy một hộp hồng sâm đưa đến Sấu Ngọc Trai, nói đây là ta đa tạ món canh của bà bà.”
Long Vân tươi cười đáp lại, vừa chuẩn bị đi khố phòng, phu nhân phía sau lại gọi nàng ấy: “Đợi một lát nữa ta sẽ tự mình đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT