Khuôn mặt Thẩm Vãn Tịch lại bắt đầu nóng lên, lần này cũng không phải bởi vì động tác của Vân Hoành, mà là chính nàng trong nháy mắt nghe hiểu ý tứ trong lời nói của hắn!
Khóc không ra nước mắt, trong lòng nàng âm thầm gọi A Nương, nàng thật sự là bị nam nhân này làm hỏng rồi.
Thật đúng là xấu xa!!!
Vân Hoành thấy biểu tình uất ức của nàng như thế liền cười một cái, ghé vào bên tai nàng nhẹ giọng nói: “Nửa ngày không gặp khiến trong lòng ta rất nhớ nhung, A Tịch để ta ở lại thêm một chút có được không?”
Thẩm Vãn Tịch tức giận hừ nhẹ một tiếng, trước kia lúc đi săn có lần nào mà hắn không phải ra ngoài cả ngày đâu chứ, thậm chí là hai ba ngày, hiện giờ mới cách nửa ngày liền chịu không nổi, nàng không dễ dàng tin hắn như thế đâu.
Vân Hoành đợi đủ thời gian mới từ trong xe đi ra ngoài, đội ngũ lúc này mới trật tự như thường chạy về hướng Tây Nam, ai cũng không biết vì sao Nhị công tử nhân từ như vậy, lại để cho mọi người nghỉ ngơi cả buổi trưa, ai cũng không dám hỏi.
Dọc theo đường đi ngược lại rất bình tĩnh, một đoàn đội ngũ khí thế tựa như quân đội từ quan đạo đi qua, hơn nữa sắc mặt lạnh lùng của người cầm đầu đều có một khí thế nhất định, đương nhiên cái gì gọi là đầu trâu mặt ngựa nhìn thấy cũng không dám tới gần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play