Móng vuốt mềm mại của nàng che mắt hắn, đích xác chắn được một nửa tầm mắt của hắn, nhưng cũng không có hoàn toàn ngăn trở, khóe môi Vân Hoành cong lên, nâng hàm dưới nhẹ nhàng cắn chặt ngón tay trắng nõn của nàng.
Đầu ngón tay nóng lên, Thẩm Vãn Tịch như bị điện giật cuống quít trốn về phía sau, nhưng vòng eo bị hắn dùng sức, cả người liền ngã ngửa ra sau, rơi vào trong khuỷu tay ấm áp của hắn.
Đầu Thẩm Vãn Tịch choáng váng, buột miệng hỏi: “Chàng... Chàng cắn vào tay ta à?”
Vừa dứt lời, hai má của nàng nhất thời đỏ ửng lên, thuận theo mặt kéo dài đến sau vành tai và sau tai, cuối cùng ngay cả hốc cổ cũng đỏ nốt.
Trong ánh mắt Vân Hoành bốc cháy, có chút bất đắc dĩ nói: “Không cho ta ăn, ngay cả nhìn cũng không cho ta nhìn sao?”
Thẩm Vãn Tịch ngơ ngác gật đầu, lập tức bị hắn ôm ngang lên giường, chặn ở dưới thân, hắn trầm giọng bên tai nàng nói: “Không ăn được cá khô chiên, vậy ta chỉ có thể ăn cái gì khác.”
Đêm đó, tiểu cô nương hốc mắt đỏ bừng, nhìn bản thân mình bị người nào đó ‘ăn’ sạch sẽ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT