Huống chi bây giờ trong quán không có đồ ăn của Thẩm Vãn Tịch, ngay cả khách nhân khác cũng ít đến.
Trưởng quầy rất bất đắc dĩ, đành phải dành thời gian tự mình đi mời Thẩm Vãn Tịch, đi theo học đồ hậu trù đi gần hai canh giờ đường núi mới đến nhà trúc nhỏ.
Thẩm Vãn Tịch đang ở trong sân thêu xiêm y, nhìn thấy trưởng quầy phong trần mệt mỏi kia đang gõ cửa, nàng do dự một chút vẫn là không tình nguyện đi mở cửa.
Thích Nhiên ẩn nấp ở trong bóng tối lập tức cảnh giác, trong tay chậm rãi nắm chặt thanh kiếm, ánh mắt nhìn chằm chằm cửa trúc một khắc cũng không dám lơi lỏng.
Chủ tử dặn dò lúc hắn không ở nhà phải canh chừng nhà trúc, bảo vệ phu nhân thật tốt, nếu có dị thường thì phải lập tức bẩm báo, nhưng chủ tử lại tựa hồ không hoàn toàn tín nhiệm hắn, dặn dò hắn phải đứng ở chỗ tối không được lộ diện, nếu không có việc quan trọng thì không được bước vào nhà trúc trong phạm vi một trăm mét.
Thích Nhiên cũng buồn bực, trước kia chủ tử không gần nữ sắc thế nhưng ở Thương Châu cưới tiểu kiều nương, cái khác hắn không biết, chỉ riêng buổi chiều đi săn xong cũng phải đi đường xa đến trấn đón phu nhân trở về, phu nhân mệt mỏi một ngày, chủ tử không đành lòng nhìn nàng đi đường mệt nhọc, liền mỗi ngày cõng nàng trở về.
Còn có một lần, chủ tử ở trong núi bị gai cắt làm bị thương chân, hắn nhịn đau lông mày cũng không nhíu lại, vẫn coi như không có việc gì mà cõng phu nhân đi nửa ngày đường núi về nhà, kết quả phu nhân vô tâm vô phế lôi kéo chủ tử đến đêm khuya.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT