Rượu hoa quế thanh ngọt thuần hương, là hoa quế tươi nhất trong núi ủ mà thành, còn chưa đưa đến miệng đã ngửi thấy hương thơm nồng đậm của hoa quế quanh quẩn chóp mũi, thật lâu cũng không tan đi.
Nhấp một ngụm rượu quế lại cắn một miếng bánh trung thu lòng đỏ trứng khoai môn, mềm mại thơm ngọt, nhẵn nhụi tinh tế, nhất là một lòng đỏ trứng được bao bọc trong khoai môn ngọt mềm, cắn một miếng càng thêm mặn mà, thơm ngon vô cùng.
Chung thúc mới ăn hai miếng đã khen tay nghệ của Thẩm Vãn Tịch lên tận trời mây, mấy người vui vẻ tán gẫu đến gần giờ Tuất. Lúc này Chung thúc đã uống nhiều tới mức say khướt, được mấy người dìu, lưu luyến trở về nhà.
Tiễn cả nhà Chung thúc xong, Thẩm Vãn Tịch cũng buồn ngủ đến mức mắt mở không nổi, không biết là say hay là mệt mỏi.
Nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt hạnh phúc của nàng!
Nàng nằm sấp trên vai Vân Hoành, vẫn không quên ước nguyện với trăng, trong lòng thầm niệm vài câu, sau đó ghé sát bên tai hắn cười khanh khách, thở dài nói: “Ta đã ước rồi! Mặt trăng phải nhận được mong muốn của ta, Vân Hoành chàng mau nhìn nó đi, nó giống như đang chớp mắt!”
Vân Hoành giương mắt nhìn trời một chút, mặt trăng kia hết sức sáng ngời, bên người một chút mây mỏng cũng không có, làm sao có thể chớp mắt?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT