Ánh mắt Mục Nghê khẽ đảo, lập tức ôm hai tay kính lễ: "Vương thượng, chung thân đại sự là chuyện cả đời."
Vũ Văn Liễn gật đầu, hắn đi đến trước mặt nàng, đưa lên ngọc bội quen thuộc: "Ta biết rất rõ. Có lẽ trước giờ người bên ngoài đều biết ta có một cố nhân không thể quên được, nàng ấy chính là chấp niệm mạnh mẽ trong lòng ta. Nhưng ta biết rõ, người đã mất thì không thể cưỡng cầu. Sự xuất hiện của nàng khiến cho ta hiểu rõ, ông trời đang chiếu cố ta. Ta muốn làm mẫu hậu yên lòng, cũng thử tha thứ cho bản thân. Mục Nghê, tín vật này là ta muốn định thân với nàng. Nàng có đồng ý gả cho ta không?"
Mục Nghê chần chừ, hai má ửng đỏ, khẽ cắn môi: "Vương thượng cữu ngũ chí tôn, đạo nghĩa phu thê một lòng có lẽ vương thượng hiểu rõ nhất. Thần nữ không có gì lo ngại, chỉ sợ sau này phu thê đồng sàng dị mộng."
Vũ Văn Liễn nhìn nàng, ngọc bội trong tay siết chặt, đối diện với Mục Nghê: "Nhật nguyệt làm chứng, núi có mòn, sông có cạn. Ta, Vũ Văn Liễn nguyện cùng Mục Nghê phu thê hòa thuận, giữ đúng đạo nghĩa, tương kính như tân. Thệ ngôn như nguyệt, vong thệ như hủy, phản tâm bội nghĩa, cô vong nơi hoang tuyền."
Lời nguyện thề quá nặng nề, Mục Nghê lập tức hoảng hốt quỳ xuống: "Vương thượng!"
Vũ Văn Liễn: "Mục Nghê, quân vô hí ngôn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT