Thôi Tuyên đâu biết được tâm tư xấu xa của nàng, thần sắc nghiêm túc lại, trịnh trọng nói: “Cô nương đã muốn giúp đỡ, vi mỗ nhất định không để cô nương gặp nguy hiểm. Vi mỗ sẽ an bài người của huyện nha theo dõi từ trong bóng tối, nếu như thực sự có tình huống nguy hiểm, cô nương cũng phải bảo vệ bản thân trước.”
Thẩm Triêu Doanh cung kính cúi chào.
Về phần nguyên nhân tại sao nàng lại dính vào vũng nước đục lần này, có lẽ ngay cả nàng cũng không rõ ràng.
Nhiều sinh mệnh như vậy, đều là những nữ tử chăm chỉ sống… nếu có thể kết thúc tại đây, cũng là một việc tốt.
So với người nhà của các nàng, nàng không có gì để mất.
——
Đêm thu gió mát, vì để dụ rắn ra khỏi hang, thuận tiện cho bọn người Thôi Tuyên bắt người, Thẩm Triêu Doanh ra ngoài vào ban đêm sau tiếng trống chiều tà.
Đêm nay trời âm u, ánh trăng mờ nhạt chiếu xuống đất, làm bóng cây đổ dài. Nhánh cây bên đường rụng hết lá, như những ông lão trọc đầu, chỉ còn lại lớp da khô nhăn, hơi khom người, trầm mặc nhìn chăm chú xuống mặt đất, chỉ cảm thấy thê lương khó tả.
Dù đã sớm thảo luận với Doãn huyện úy về quy trình, sắp xếp người, nàng chỉ cần giữ bình tĩnh, đi đến hướng mục đích là được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT