Nàng ta vừa nói xong, mấy người khác cũng nhao nhap phụ hoạ, dù không nhất định đã gặp qua A Hỉ (tên cũ của A Kiều) trước đây, nhưng Diệp ma ma là lão nhân trong phủ, mọi người đều có ấn tượng rất sâu về bà ấy.
Tạ thị thì thực sự không có ấn tượng gì nhiều. Diệp ma ma thì bà nhớ, nhưng vị cô nương kia lúc nãy bà không để ý kỹ, nên cũng không nhớ ra được.
“Có lẽ là người giống người thôi.”
Phù Cừ gật đầu, nhưng trong mắt vẫn hiện lên vẻ nghi hoặc. Thật sự có ai lại giống nhau đến vậy sao? Ngay cả vị trí nốt ruồi cũng không khác biệt?
Hôm qua đã hẹn hôm nay có yến tiệc, tuy thời gian chẳng gấp gáp, song vì cần phải chuẩn bị mọi thứ, nên sáng hôm sau chưa đến giờ Thìn, xa phu đã đến rước nàng.
Thẩm Triêu Doanh mang theo những dụng cụ thường dùng mà hiếm thấy, rồi lên xe ngựa. Đây là một cỗ xe thường, bọc vải xanh, mui xám, không có huy hiệu gia tộc. Xa phu mặt vuông vức, lông mày rậm, mắt to, trông có vẻ đáng tin, nhưng Thẩm Triêu Doanh nghĩ lại mình chưa hỏi rõ họ tên người ta mà đã nhận lời, cảm thấy hơi đường đột.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT