Còn Ninh Tiểu Sơn luôn để ý đến nàng ấy, lại nhận thấy nàng ấy xưng hô với người này khác với người khác, mang theo họ, dường như rất quen thuộc, phải chăng là khách quen? Đến khi nhìn thấy gương mặt anh tuấn bức người cũng như cảm nhận được khí thế không giận tự uy của đối phương, trong giây lát liền hoảng hốt, chẳng lẽ...?
Thôi Tuyên gật đầu, tìm một chỗ ngồi xuống, cahcs không xa bàn của họ, Thẩm Triêu Doanh lập tức di chuyển qua, trước tiên chào hỏi: “Lang quân hôm nay đến sớm nhỉ, trong tiệm món nào cũng đầy đủ, ngài xem thực đơn nhé?”
Cái này thật đúng là không trách Thẩm Triêu Doanh nịnh bợ, so với một bàn thợ rèn mùi mồ hôi nồng nặc, ai mà chẳng muốn phục vụ vị Tiểu Thôi đại nhân dung mạo khí chất đều xuất chúng, lại thơm phức kia chứ!
Đập vào mắt là gương mặt tươi cười của tiểu nương tử chủ tiệm, Thôi Tuyên cảm thấy dường như cũng không còn phiền lòng nữa, quả nhiên, xử lý bản án vẫn phải ăn chút đồ ngọt mới có thể làm cho tâm trạng thông suốt. Ngay cả người trầm ổn nhất gặp phải đồng đội ngu như lợn cũng sẽ nổi giận.
Thẩm Triêu Doanh không ở vị trí đó, nên không có những phiền não này, ánh mắt không giấu vẻ thưởng thức đánh giá Thôi Tuyên * Chiếc áo bào thường phục trên người.
Là màu xanh khổng tước không nhạt cũng không đậm, làm tôn lên khí chất cực kỳ thanh tịnh, rất hợp với độ tuổi này của hắn, lại không che lấp đi vẻ uy nghi.
Thẩm Triêu Doanh nhìn mà âm thầm tán thưởng, màu xanh quả nhiên làm nổi bật làn da trắng, để khi về nàng cũng cắt một miếng lụa xanh may áo, tuy rằng không bằng được chất vải mịn màng trơn láng trên người người ta, nhưng cũng chỉ là truy cầu một bản sao phải không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play