Thẩm Triêu Doanh cười cười: “Có phải tốt nhất còn phải trùm cái bao tải, để hắn không nhìn rõ mặt không?”
A Kiều tỏ vẻ rất tán thành.
Thẩm Triêu Doanh vừa khuấy nồi, vừa rảnh tay cho nàng ấy một cái gõ đầu, “Mau ra ngoài trông tiệm đi, lát nữa A Tĩnh của ngươi bị người ta cướp mất bây giờ!”
A Kiều che cái trán không đau lắm vội vàng đi ra.
Hai người miệng nói đùa là nói đùa, chửi Lâm gia là chửi Lâm gia, nhưng đều có chút căng thẳng. A Tĩnh với người này chẳng lẽ là tình trong như đã, vậy sau này... nếu thật sự như vậy, Thẩm Triêu Doanh cảm thấy mình chắc chắn sẽ không ngăn cản nhân viên hướng tới hạnh phúc.
Nàng thậm chí có cảm giác, không chừng sau này mọi người trong tiệm lần lượt thành gia lập nghiệp, chỉ còn lại mình nàng là cẩu độc thân, làm sao nàng không buồn cho được.
Đứng trước bếp canh chừng một canh giờ, mới hầm xong một nồi mứt sơn trà lê thu đặc sánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT