Lý Nhị Nương nũng nịu, lắc đầu, lại cười tươi nói: “Vừa rồi nghe người qua đường nói đầu phố có đèn kéo quân.”
“Vậy chúng ta qua đó xem.”
Thẩm Triêu Doanh quả thật đi đến mỏi chân, vừa rồi cứ di chuyển thì còn đỡ, lúc này đứng yên, cảm giác tê mỏi dần dần dâng lên. Nhân lúc đám người họ đang nói chuyện riêng, nàng lén hoạt động cổ chân, trong lòng tính toán nếu bọn họ không qua đó, thì nhân cơ hội tách ra là tốt nhất.
Nào ngờ Tống Tu Văn và Lý Nhị Nương vừa dứt lời, Thôi Tuyên đã nói: “Các người đi trước đi.”
“Mệt rồi, ta qua quầy trà nghỉ chân.” Giọng nói nhàn nhạt.
Tống Tu Văn nhướn mày, tiếc là không thể nhìn ra điều gì từ vẻ mặt Thôi Tuyên.
Người lớn như vậy rồi, không còn là tuổi lúc nào cũng phải dính với bằng hữu, hắn cũng gật đầu dứt khoát: “Vậy lát nữa ta đưa Xảo nương về rồi sẽ đến tìm huynh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT