Người này cũng chỉ là phú hộ trong phường thôi, nghe được gọi mình là “phong phạm đại gia”, không khỏi vui mừng nhướn mày, càng cảm thấy tiểu nương tử trước mắt không chỉ xinh đẹp mà còn hiểu lòng người.
Lúc này trong tiệm không có khách nhân, Thẩm Triêu Doanh quay đầu lau bàn bên cạnh, hắn lại bám theo: “Theo vi mỗ thấy, tiểu nương tử phong hoa, không nên bị chôn vùi nơi chợ búa này.”
“Lang quân quá khen rồi, tiểu nữ chỉ là người thô kệch thôi.” Thẩm Triêu Doanh đáp lại qua loa.
“Tiểu nương tử sao phải tự ti? Ta thấy tiểu nương tử không thua kém gì các tiểu thư thế gia kia.” Công tử ăn chơi nhìn chằm chằm đoạn cổ trắng mịn lộ ra từ mái tóc của Thẩm Triêu Doanh, liếm môi, lại xích gần hơn, “Tiểu nương tử chẳng lẽ không muốn ở nhà vàng, nằm giường cao?”
Thẩm Triêu Doanh dừng lại, hít một hơi thật sâu mới kiềm chế xúc động ném khăn lau vào mặt hắn.
Quay người lại, thuận thế kéo giãn khoảng cách giữa hai người, trên mặt lại treo nụ cười ân cần: “Kỳ thật lang quân nói, tiểu nữ cũng không phải chưa từng nghĩ đến.”
Công tử ăn chơi vui mừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play