Những người của bộ vũ trang áp giải bốn người Nam Vĩ Bân xuống cầu thang, Vạn Hách Lễ, người đi sau cùng, nghe thấy mọi người đang bàn tán về chuyện nhà Nam Vĩ Bân, còn nghe thấy họ nhắc đến cái tên Tiểu Thu. Trong lòng anh cảm thấy bất an, không lẽ đó là cô bé ấy? Địa chỉ nhà, họ tên đều đúng, quá trùng hợp. Để xác nhận, anh vội dừng bước, nhìn Đông Tử đang bế người ra khỏi nhà.
Cô bé nằm yên lặng trong vòng tay Đông Tử, tóc tai rối bời, không động đậy.
Lúc Đông Tử di chuyển, khuôn mặt Nam Thu Thời lộ ra người, Vạn Hách Lễ giật mình, đúng là em ấy.
Trái tim anh chùng xuống, bước vài bước dài tiến tới: “Đông Tử, để tôi cõng cô ấy đi, bế như thế này mệt lắm, cõng tiện hơn.”
Đúng thật, Đông Tử hơi mệt rồi, lúc đầu bế lên không nghĩ nhiều, dù cô bé này gầy mà bế cũng nặng dữ lắm.
Anh cẩn thận đặt Nam Thu Thời lên lưng Vạn Hách Lễ, cảm ơn rối rít.
Lúc này Nam Thu Thời vẫn chưa ngủ hẳn, chỉ cảm thấy mình đang nằm yên ổn thì bị đặt lên một cái lưng cứng ngắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play