Vạn Hách Lễ đứng ở cửa đồn công an, nhìn người nào đó đang đi rất nhanh, như thể có ai đang đuổi theo em ấy vậy, đến cả tóc cũng tung bay lên trong gió.
Cho đến khi không còn thấy bóng cô nữa, anh mới thu hồi ánh mắt.
"Tớ nói này, cậu đang nhìn cái gì thế?" Liên Thịnh ý đồ không tốt chọc chọc người cậu bạn trêu: "Thu Thu đi rồi, cái hồn nhỏ bé của cậu bay theo cô ấy rồi!"
Lúc nãy trong cuộc vây bắt, anh cũng có mặt tại hiện trường, chứng kiến toàn bộ sự căng thẳng trên khuôn mặt của người nào đó.
Đến cuối cùng thì người nào đó ôm người ta đi mất.
Nếu nói rằng Vạn Hách Lễ không có chút tình cảm nào với cô ấy thì hoàn toàn không thể. Anh cảm thấy mình là hỏa nhãn kim tinh, con mắt tinh tường lắm.
"Sao nào, cậu đã phải lòng cô ấy rồi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play