Nam Vĩ Bân tăng ca về muộn, đúng lúc cùng Nam Thu Thời một trước một sau bước vào nhà. Ba mẹ con nấu cơm xong rồi đang chờ mọi người về ăn cơm. Thấy Nam Thu Thời bước vào sau lưng Nam Vĩ Bân, sắc mặt của họ lập tức trở nên vi diệu.
Trần Thúy Phân hừ một tiếng: "Có con cái nhà ai cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, suốt ngày nhàn rỗi ăn ở không."
Lý Tiểu Lan kéo áo mẹ mình, cô không muốn mẹ gây chuyện vô cớ, sợ rằng chọc cho cô ta phát điên, đến cuối cùng người chịu khổ là bọn họ.
Nam Vĩ Bân quay đầu nhìn Nam Thu Thời không nói gì, chỉ thở dài một tiếng.
Còn Nam Thu Thời vốn dĩ hôm nay đã không vui, vừa vào cửa đã có người nói móc, cô có thể để cho đối phương yên sao?
"Hừ, ai bảo ba ruột tôi là kẻ ngốc, trong đầu toàn là phân, không nuôi con gái ruột của mình mà đi dốc sức nuôi con của người khác, cuối cùng bị người ta hợp sức tính toán, cả cọng lông cũng tính! Tiền trong nhà tiêu hết sạch, con gái ruột sống như kẻ vô công rồi nghề, phải đi khắp nơi tìm kiếm đường ra? Thế nào? Chẳng lẽ còn muốn đưa tôi về quê tiếp tục làm ruộng chịu khổ à!"
"Mày!" Trần Thúy Phân và Lý Tiểu Lan bị nói mặt vừa trắng vừa tái, chỉ thiếu điều chỉ thẳng dô mặt bọn họ mà mắng thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT