Sau khi mở hàng, hàng hóa của cô ra khỏi kho khá nhanh, thành phố có nhiều nhà máy, nhiều công nhân có tiền, không thể mua được ở cung tiêu xã nên phải ra chợ đen, Nam Thu Thời nắm bắt cơ hội này, cô chạy qua lại giữa các chợ đen trong thành phố.
Cô dự định kiếm một mẻ lớn, về sau có thể không dễ dàng ra ngoài nữa, không còn cách nào khác, quá nguy hiểm, chỉ có thể đánh cược một lần.
Đi dạo ở bờ sông nào có chuyện không ướt giày, để an toàn chỉ nên làm một lần.
Ban đầu cô còn bán lẻ, tay cầm cục tiền lẻ. Sau đó vì việc buôn bán quá tốt nên bị người quản lý chợ đen phía tây thành phố phát hiện, hai bên thống nhất sẽ giao dịch riêng vào buổi tối.
"Anh Quả, tối nay dưới cầu Thạch Môn, tám giờ, tôi sẽ cho người chuẩn bị sẵn hàng, các anh đến lấy, chúng ta sẽ thanh toán tại chỗ. Lúc đó trời đã tối, dưới cầu lại khá kín đáo, thường sẽ không bị phát hiện.”
"Được thôi, cô em, ngoài tiền và phiếu, có thu nhận những thứ khác không?"
"Có, đồ cổ và trang sức đều được." Tốt nhất là đồ cổ, thời kỳ này nhiều đồ cổ bị phá hủy, dù cô ở thời hiện đại không hứng thú với những thứ đó thì giờ có cô hội cô vẫn muốn cố gắng bảo vệ được cái nào hay cái đó đi.
"Nhưng mà, anh Quả, lời khó nghe nói trước cho đỡ mất lòng nhau, anh là người trong nghề, chắc anh hiểu nguyên tắc không thay đồ tốt thành đồ kém chất lượng. Tôi tuy nhỏ bé song không phải người dễ bị bắt nạt. Có cái gì không ổn thì đừng trách tôi."
Dương Quả nghiêm túc quan sát cô gái nhỏ trước mặt, tuy che mặt thôi chứ nghe giọng đã biết tuổi còn nhỏ. Không ngờ lại gan dạ, khá tốt, là người có thể làm việc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play