Hai người ôm nhau ngay trước cổng không để ý ai xung quanh, ôm đến một phút đồng hồ, Vạn Hách Lễ xúc động đến nỗi tim cứ run lên, hít thở sâu mấy hơi mới buông cô ra, cúi đầu vuốt vuốt tóc cô, lẩm bẩm: “Vợ ơi, cuối cùng em cũng về rồi.” Nếu em còn không về, anh sẽ xin nghỉ để đến Hồng Kông đón người mất.
Có người quen biết Vạn Hách Lễ tiến lại gần: “Hách Lễ, đây là vợ cậu à?”
“À, đúng rồi, đây là vợ mình.” Vạn Hách Lễ vui vẻ giới thiệu với đồng nghiệp.
Nam Thu Thời rất vui vẻ nở nụ cười, chào hỏi mọi người, trò chuyện đơn giản với họ vài câu.
Đợi đến khi mọi người đi xa, họ vẫn còn đang bàn tán, khó trách Vạn Hách Lễ ngày nào cũng mặt mày cau có, vợ đẹp như thế đi nhà mẹ đẻ lâu vậy, ai mà không nhớ cho được.
Hai vợ chồng nói chuyện thêm vài câu, Nam Thu Thời hối thúc anh đi nhặt lại chiếc xe đạp. Đúng là ngốc nghếch, chạy qua đây mà còn bỏ cả xe đạp…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play