“Mày ... mày muốn bao nhiêu?”
"Xời, thế mới đúng chứ, không nhiều đâu." Nam Thu Thời giơ hai ngón tay: “Hai mươi đồng.”
Đòi nhiều hơn nữa cũng chẳng thế.
Lý Tiểu Lan bật dậy, lớn giọng: “Hai mươi đồng? Sao mày không đi ăn cướp đi? Mày có bị thương gì đâu.”
“Cái này cô không hiểu rồi, đau đớn thể xác nào bằng lòng đầy đau đớn chứ? Lòng người chết lặng rồi sao mà sống được nữa? Tôi yêu cầu đền 20 đồng là rẻ lắm rồi đấy, 20 đồng đổi lấy một mạng người không đáng giá à?"
“Giả sử tôi mà chết, thì em trai cô chính là kẻ giết người. Dù là trẻ con thì cũng là một tội phạm trẻ con, lúc đó không chỉ là chuyện hai mươi đồng nữa đâu. Mấy mẹ con các người đừng có mà không biết điều, tôi đang suy nghĩ vì các người đấy."
“Hừ, chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng người tốt.”
Càng nói càng thái quá, cô không phải là đối thủ của Nam Thu Thời, chỉ có thể trừng mắt nhìn.
“Đừng trừng nữa, đôi mắt bé tí hon của cô, mở nữa cũng chẳng mở được đến đâu.” Nam Thu Thời bĩu môi ra vẻ chê bai.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play