Người đàn ông vẫn tỏ vẻ phấn khích, tiếp tục quảng cáo: "Tôi nói cho cô biết, đây là thứ tốt, cô đừng có mà không biết nhìn hàng."
"Anh mau tránh xa tôi ra, thứ này tốt như vậy anh giữ lại mà dùng đi."
"Đây là trời cao ban tặng sao cô ghét bỏ nó chứ, tôi chỉ bán cho cô một đồng thôi."
"Tôi nói mà anh không hiểu đúng không, tôi không mua!" Nam Thu Thời mất kiên nhẫn, nếu còn nói thêm, cô sẽ không kiềm chế được đôi tay đang ngứa ngáy của mình …
Người bình thường nếu thấy sắc mặt người khác không tốt thì chắc chắn sẽ không tiếp tục làm phiền, vì bán hàng công khai là một việc nguy hiểm. Lỡ như đối phương không vui, kêu lên to tiếng thì chắc chắn sẽ gặp rắc rối.
Ấy vậy mà người đàn ông này không phải là người bình thường, như thể không hiểu sắc mặt và lời nói của Nam Thu Thời, cứ mãi lặp đi lặp lại rằng viên đá cuội trong tay anh ta là bảo thạch, khăng khăng muốn bán cho cô.
Nam Thu Thời nổi giận: "Tôi nghĩ anh bị bệnh nặng, đầu óc không tốt. Đây chỉ là một viên đá cuội vô dụng, anh chạy đến đây lừa gạt người khác, nghĩ tôi ngốc à!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play