Hai người lại đi dạo một vòng nơi bán rau, đã gần đến chiều tối, khi họ tới nơi thì rau ngon đã hết rồi. Người khác đều đi xếp hàng mua rau từ sáng sớm.
Nam Thu Thời nói: “Về thôi, nhà em có rau rồi.”
Ban đầu cô cũng không có ý định mua được rau, thực sự là không có chỗ nào để đi nên mới dẫn anh đi dạo khu này. Quả nhiên là không còn rau nữa.
Quay về nhà, Vạn Hách Lễ xách lỉnh kỉnh đồ đạc trong tay. “Tối nay ăn đậu phụ nhé?”
“Đậu phụ?” Đôi mắt to tròn của Nam Thu Thời hơi nheo lại, trong đầu lập tức nghĩ đến chuyện khác, cô cười gian: “Được thôi, ăn cũng được, mềm mềm đàn hồi.”
Hả? Sao nghe có gì đó sai sai? Vạn Hách Lễ cảm thấy cô nói có ẩn ý gì đó.
“Hôm nay nhà hàng xóm bên cạnh nhà anh tự làm đậu phụ, trước khi đi anh đã bảo họ để dành cho anh một miếng, lát nữa về anh sang lấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play