Tiêu Lâu ngồi trên giường gỗ, vểnh tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài.
Căn phòng giam tối tăm không có cửa sổ, chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng hành lang le lói qua song sắt. Cậu chờ đợi hồi lâu, bỗng nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng từ hành lang vọng lại. Người đó đi giày thể thao đế bằng, không phải giày da, bước đi trên nền gạch men rất khẽ khàng.
Tiêu Lâu ngẩng đầu nhìn ra song sắt. Trong chớp mắt, người nọ đã đến trước cửa phòng giam số 1. Hai người bốn mắt nhìn nhau qua song sắt —— quả nhiên là Tiểu Ngô, viên cảnh sát trẻ đang thực tập cùng Ngu Hàn Giang.
Tiêu Lâu đã cảm thấy kỳ lạ, tối qua sau khi Từ Minh Nguyệt báo cảnh sát, tại sao Ngu Hàn Giang lại đến hiện trường nhanh như vậy? Với khoảng cách từ đội cảnh sát đến Học viện Âm nhạc, lái xe đến cũng phải mất hơn một tiếng. Rõ ràng, anh và Tiểu Ngô đã ở gần đó.
Điều này thật quá trùng hợp.
Hơn nữa, thợ săn có thể nắm bắt chính xác tiến độ điều tra vụ án, đổ tội cho cậu, Tiêu Lâu luôn cảm thấy có nội gián trong đội cảnh sát, và người này đã tham gia vào cuộc điều tra vụ án. Vì vậy, cậu đã cố tình điều Ngu Hàn Giang đi nơi khác, muốn dụ người đó ra mặt.
Giờ thì, nội gián quả nhiên xuất hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT