Thành phố này đã vào đông, buổi sáng Tiêu Lâu ở bệnh viện, buổi trưa đến công ty trang trí của Lão Mạc, trong nhà đều có sưởi ấm, không những không lạnh mà cậu mặc áo len nên cảm thấy hơi nóng.
Theo lý thuyết, nếu thành phố có hệ thống sưởi ấm thống nhất, thì những nơi đông người như siêu thị cũng phải có sưởi ấm. Thế nhưng, lúc nãy vào siêu thị lại lạnh hơn cả khi đứng ngoài đường, lạnh đến mức răng cậu va lập cập vào nhau.
Lúc đầu Tiêu Lâu tưởng hệ thống sưởi của siêu thị bị hỏng, nên không để ý lắm đến vấn đề nhiệt độ. Giờ nghe Diệp Kỳ nói “Đây là sào huyệt của lũ ký sinh trùng”, cậu mới giật mình nhận ra— có lẽ không phải là trùng hợp, mà là cố ý!
Nhìn những kẻ nhiễm bệnh trườn trên mặt đất, đôi mắt đỏ ngầu,Tiêu Lâu lập tức lùi lại một bước đến bên cạnh Ngu Hàn Giang, nhỏ giọng nói: “Cả siêu thị toàn là kẻ nhiễm bệnh, lũ ký sinh trùng này có lẽ thích môi trường lạnh, nên chúng đã tắt hệ thống sưởi?”
Ngu Hàn Giang gật đầu: “Nơi này lạnh bất thường thật.”
Diệp Kỳ run rẩy, mặt tái mét vì căng thẳng: “Làm sao đây? Chúng ta đẩy xe đẩy hàng lao ra ngoài luôn à?”
Ngu Hàn Giang im lặng ba giây, quay đầu nói với mọi người: “Giết sạch lũ ký sinh trùng này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT