Sáng hôm sau, đồng hồ sinh học của Tiêu Lâu khiến cậu tỉnh dậy đúng bảy giờ rưỡi.
Mở cửa sổ kính sát đất nhìn ra, phía xa vẫn là biển cả mênh mông, nước biển xanh thẳm trong vắt, bầu trời trên cao trong xanh không một gợn mây. Thời tiết đẹp trời cũng mang lại tâm trạng vui vẻ cho du khách, thỉnh thoảng từ ngoài khoang tàu lại vang lên tiếng cười nói của du khách, sự cố nhỏ xảy ra hôm qua dường như đã bị mọi người lãng quên.
Ngu Hàn Giang đặt sữa và bánh quy lên bàn, nói: “Giáo sư Tiêu, ăn sáng thôi.”
Tiêu Lâu sau khi rửa mặt xong đi đến ngồi bên giường, mở một túi sữa ra, vừa uống vừa hỏi: “Vấn đề ô nhiễm nước, chắc đã được giải quyết rồi chứ?”
Ngu Hàn Giang gật đầu: “Ừ. Phòng ngừa rủi ro, tạm thời chúng ta đừng ăn đồ ăn trên tàu, bánh quy đóng gói chân không an toàn hơn.”
Hai người ăn sáng xong, cùng nhau đến trung tâm giải trí ở tầng 7.
Sau một đêm nghỉ ngơi, các triệu chứng tiêu chảy của du khách đã được kiểm soát hoàn toàn, sau khi ăn sáng, trên khuôn mặt họ cuối cùng cũng lại rạng rỡ sức sống và nụ cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT