Những người thách đấu đã có thể nhìn thấy, cùng với hai dân làng không bị mù là Lưu Tư và Lưu Tình, đã hợp sức đào một cái hố lớn dưới gốc cây cổ thụ gần ruộng lúa, chôn cất thi thể của bà cụ Tần và bà cụ Tôn.
Họ không dựng bia mộ, vì không ai biết tên của hai người phụ nữ này.
Vụ cháy lớn khiến dân làng sợ hãi như chim sợ cành cong, nhất là trẻ con, dù được cứu sống nhưng vẫn còn hoảng loạn, một số vẫn chưa nín khóc.
Một vài dân làng không may bị bỏng, đau đớn ngồi rên rỉ trên mặt đất. Ngu Hàn Giang nhìn quanh, chứng kiến cảnh tượng thê lương này, anh khẽ nói: "Trưởng làng, để mọi người về nghỉ ngơi trước đi."
Lưu Tư gật đầu, gọi cháu gái mình là Tiểu Tình lại: "Tiểu Tình, những ai bị thương thì đưa đến chỗ chú. Bây giờ trong làng chỉ có một mình con là thầy thuốc, phiền con chăm sóc vết thương cho mọi người."
Tiểu Tình nước mắt lưng tròng, khẽ "ừm" một tiếng.
Cô bé mồ côi ba mẹ từ nhỏ, được bà cụ Tôn nuôi nấng. Dù bà cụ Tôn có tội lỗi đến đâu, thì bà ta vẫn luôn đối xử tốt với cô bé, kiên nhẫn dạy cô bé nhiều kiến thức y học. Trong lòng Tiểu Tình luôn coi bà cụ Tôn như người thân ruột thịt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT