Một giờ sáng, mọi người vừa định đi ngủ thì xung quanh đột nhiên xuất hiện vô số cặp mắt xanh lục, những cặp mắt đó chằm chằm nhìn họ không chớp. Tiêu Lâu cứng người, khẽ hỏi: "Là chó sói sao?"
Diệp Kỳ lập tức nhảy dựng lên, chửi thề một tiếng, hai tay ôm cây đàn guitar, toàn thân vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
Ngu Hàn Giang khẽ nói: "Đừng động đậy, ở đây có lửa, chúng không dám lại gần."
Mặc dù sói sợ lửa, nhưng nếu lửa tắt thì sao? Nhiều chó sói như vậy, nếu xông lên cùng lúc, bọn họ có thể bị xé thành từng mảnh, giống như hai người thách đấu bị đuổi ra khỏi làng vào ngày đầu tiên, thịt trên người bị ăn hết, chỉ còn lại xương trắng.
Nghĩ đến hai bộ xương của người thách đấu gặp trên đường, mọi người không khỏi tái mặt.
Đúng lúc này, trên trời đột nhiên đổ mưa, Tiêu Lâu vội nói: "Bảo vệ lửa than!"
Tuy nhiên, mưa xối xả như trút nước, mọi người căn bản không kịp bảo vệ, tất cả lửa than và đuốc đều bị mưa dập tắt ngay lập tức. Bầy sói thấy lửa đã tắt, liền từ từ tiến lên bao vây, nhanh chóng vây chặt lấy họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play