Từ Hiểu Tinh nhiệt tình nói: “Ta dẫn các ngươi đến trường xem, bây giờ lão sư và bọn học sinh đều đang trong lớp, các ngươi cũng có thể xem qua môi trường giảng dạy và chương trình học của chúng ta trước.”
Mã Ngọc quả thực yêu vị võ sư này của mình vô cùng, Từ Hiểu Tinh bước một bước, cô bé cũng bước một bước theo, đuổi theo sau mông rồi hỏi:
“Sư phụ, sao người lại tóc dài ạ?”
Từ Hiểu Tinh bị một tiếng gọi sư phụ này của cô bé làm cho ngây ngẩn cả người, một lát sau mới mỉm cười dịu dàng, cũng không thèm sửa lại xưng hô mà chỉ giải thích:
“Tóc dài trước tiên có thể ngăn cản người bên ngoài phân biệt thân phận của ta.”
Mã Ngọc hơi ngẩng đầu, làn da màu lúa mạch của cô bé dưới ánh nắng mặt trời lộ ra một luồng sáng khỏe mạnh.
“Vậy thì sư phụ, người cũng có thể đội tóc giả mà, con thấy rất nhiều thương nhân đều có tóc giả, khi vào quân Từ gia rồi bọn họ lập tức cởi xuống, vừa rời khỏi quân Từ gia thì đội tóc giả lên, chẳng ai phát hiện ra cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT