Tư Mã Ý phất tay áo, cung tay thành quyền làm lễ với những người trong phòng. Không biết cố ý hay không, chiếc đồng hồ trẻ em màu tím được làm từ nhựa đeo trên cổ tay hắn sáng lên một cái.
Từ Nguyệt thiếu chút nữa đã cười thành tiếng, đường đường là một đấng nam nhi, tay lại đeo đồng hồ của trẻ em, dáng vẻ lại còn vô cùng trân quý nó. Sự tương phản cực độ này mang lại một phản ứng hoá học kỳ diệu, khiến người khác vô cùng muốn bật cười.
Tất nhiên, Từ Nguyệt không cười ra tiếng được.
Một người vô cùng kiêu ngạo như Tư Mã Ý có thể chủ động chịu bị vả mặt mà đi đến trước mặt nàng như thế này, chỉ cần cười ra thành tiếng thôi, nàng có thể đảm bảo một câu rằng, con người này sẽ ngay tức khắc quay lưng bỏ đi.
Bây giờ lại chủ động đi xuống bậc thang, Từ Nguyệt cũng vui vẻ giúp đỡ, bèn giơ tay ra làm động tác mời hắn vào phòng bàn chuyện.
“Vị này là?” Từ Đại không thèm giảm âm thanh của bản thân mình, trực tiếp hỏi.
Từ nhị nương lẫn Vương Bình Bình đều lắc đầu. Ba người bọn họ đều xa nhà bôn ba một hai năm liền, vừa về đến thôn trang đã bận rộn việc tạo phản, từ lúc bắt đầu cũng không có cơ hội gặp Tư Mã Ý, vì thế tất nhiên sẽ không nhận ra được hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT