Mỗi ngày gốm sứ và vải vóc đều có sản lượng nhất định, ngoài ra, xưởng chế tạo vũ khí làm nhiều nhất vẫn là luyện sắt, chế tạo binh khí, lặp đi lặp lại như thế.
Để thuận tiện cho các lò gạch và khu mỏ cách đó mấy chục dặm vận chuyển vật liệu vào thôn trang, sau nhà xưởng lại mở một con đường khác. Cứ như vậy, người bên ngoài cũng không thể nhìn trộm tình hình bên trong xưởng, nhà xưởng bên này tự thành một phái.
Hàng năm Từ gia đều phải giao cho Công Tôn Toản một lượng vũ khí, nhưng hắn ta chỉ biết Vương Thị đặt đường ray ở mỏ, tăng khối lượng vận chuyển.
Nhưng hắn ta không biết hiện tại kỹ thuật khai thác quặng dưới mỏ đã không giống như lúc trước, sản lượng khai thác quặng mỗi tháng tăng gấp năm lần so với trước kia.
Nhưng báo cáo ra bên ngoài, Từ Đại chỉ nói nhiều hơn gấp đôi, chỉ riêng cái này, đám người Công Tôn Toản cũng đã cảm thấy rất khó tin.
Vì thế, hơn một nửa quặng sắt còn lại, hai phu thê âm thầm nuốt hết sau đó điều đến xưởng chế tạo vũ khí nhà mình, chuyên sản xuất binh khí cho nhà.
Công Tôn Toản nhìn trúng đơn giản là thủ đoạn thần binh của Vương Thị. Chỉ cần Vương Thị giao ra vũ khí dùng tốt hơn so với vũ khí ban đầu của hắn ta thì coi như là hoàn thành nhiệm vụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play