Sắc trời có chút tối tăm, cũng may ánh mắt Từ Nguyệt còn tốt, nhấc cái khung cỏ kia lên nhìn kỹ, thấy được khe hở kia vỡ ra, đầu tiên là căng thẳng trong lòng, ngay sau đó lại giống như nhớ tới cái gì đó, đột nhiên thở phào nhẹ nhõm.
“Thế nào?” Xét thấy Từ Nguyệt đối đãi thứ này như đối với bảo bối quý giá, Quân Mai cũng căng thẳng đến không dám nói chuyện lớn tiếng, chỉ nhẹ giọng hỏi.
Từ Nguyệt đem khung cỏ buông xuống, lắc lắc đầu, cười nói: “Dưa này chín rồi!”
Quân Mai sững sờ, cái này thật sự là trái dưa sao? Không thể nào!
Từ Nguyệt trong lòng lại tràn đầy vui mừng, không rảnh nhìn biểu tình không thể tin được của tiểu đồng bọn, nghĩ đến hạt dưa hấu này cực cực khổ khổ cẩn thận gieo trồng, thế mà thật sự dài ra, chỉ cảm thấy ông trời đối đãi mình cũng không tệ, trong lòng thầm cảm ơn một phen.
Lúc này mới quay đầu nói với A Nhị trong góc sân hẻo lánh: “Giúp ta lấy dao phay trong phòng bếp ra đây.”
“Đúng rồi, mẫu thân ta đâu?” Từ Nguyệt mới nhớ tới việc mình về nhà lâu như vậy mà không thấy bóng dáng mẫu thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play