Chẳng trách… Nếu chỉ dựa vào cảm giác thì thiếu căn cứ, nhưng trước mặt Tạ Vũ, kẻ quá quen thuộc với mùi hương của cậu, thì Ngôn Khâu lộ diện ngay tức khắc.
Bỗng nhiên, cậu nghĩ tới Kỷ Tinh Lam. Thái độ kì lạ của hắn dường như bắt đầu từ lần trong thư phòng, khi hai người suýt nữa ‘lau súng cướp cò’. Lẽ nào hắn cũng phát hiện ra điều gì?
Không thể nào… Ngoài Tạ Vũ, chẳng ai biết tin tức tố của cậu vốn có mùi gì, huống chi là Kỷ Tinh Lam. Nghĩ vậy, Ngôn Khâu thoáng yên lòng. Hắn đâu thể nào ngậm đầu lưỡi cậu để nếm mùi được đâu, haha.
Tiết ngoại ngữ của cô Tôn kéo dài suốt hai tiếng đồng hồ. Trên bục giảng, bà say sưa giảng ngữ pháp, nước bọt bắn tứ tung. Còn Ngôn Khâu như cây cải thìa héo rũ, nửa sống nửa chết gục xuống mặt bàn, cảm giác một ngày dài tựa một năm.
Vốn dĩ đã ham chơi, lại bỏ lỡ nửa năm học, giờ cậu hoàn toàn không hiểu cô giáo ở trên đang giảng cái gì, chỉ muốn tranh thủ chợp mắt. Nhưng cô Tôn canh chừng gắt gao, vừa thấy cậu giờ trò, một viên phấn đã bay thẳng tới, không lệch một ly.
Theo quy định, học sinh không được sử dụng điện thoại khi đang trong giờ học. Đang giữa tiết, Ngôn Khâu cảm thấy túi quần rung nhẹ, hình như có tin nhắn. Cậu giả vờ chăm chú nhìn bảng, lén lấy điện thoại ra. Vừa cúi đầu liếc xuống đã bị ánh mắt sắc như dao của cô Tôn ‘xẻo’ một nhát, lạnh toát cả người. Cậu đành hậm hực cất đi.
Cô này chắc là siêu Alpha… Áp lực kinh khủng khiếp!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play