Chương 37: Trăng sáng vằng vặc
Linh Thẩm Túc có chết cũng không ngờ Diêu Hình Lâm lại thẳng thừng nói ra như thế. Chút kiêu ngạo cuối cùng của cậu ta cứ thế sụp đổ, lần này chính là khóc thật, vừa khóc lóc vừa chạy ra khỏi phủ. Diêu Hình Lâm cũng không rảnh rỗi mà đi dỗ người, chỉ sai nhân gia phái người đi theo, hộ tống cậu ta về Linh phủ, coi như là hết tình hết nghĩa.
Hạ Thanh tin rằng Diêu Hình Lâm sẽ giải quyết mọi chuyện tốt đẹp nên mang theo tâm tư hóng cuộc vui ngồi ở đình xây dựng giữa hồ để ngắm sen và ánh trăng. Hồ sen được trang trí bằng đèn hoa đăng sáng linh lung. Bây giờ chính là mùa sen rộ nhất. Từng đoá hoa to còn hơn mặt người toả đầy hồ, hoàn toàn không thấy mặt nước. Thi thoảng lại có vài con cá nho nhỏ quẩy tung mặt nước lên.
“Con xem kìa tiểu Trúc, con cá kia đẹp chưa kìa.”
“Đẹp ạ đẹp hơn cá trong hồ cha nuôi. Nhưng nó nhỏ quá đi. Không to bự giống cá của cha.”
“Ha ha ha... Cá cha nuôi là để nấu ăn, cá này chính là để điểm trang thêm cho hồ sen thêm đẹp. Mục đích khác nhau nên hình dáng màu sắc cũng khác nhau.”
Hạ Trúc cái hiểu cái không nhưng cái đầu nhỏ vẫn gật lấy gật để ra vẻ ta đây rất là hiểu chuyện. Bé con ra sức gặm một khối bánh hoa quế, vụn bánh dính đầy miệng, nom rất đáng yêu. Lâm quản gia cực kì kinh ngạc khi nhìn thấy Hạ Trúc. Bé con hoàn toàn không có dáng vẻ luộm thuộm của một đứa bé nông thôn trong tưởng tượng của ông. Hài đồng phấn điêu ngọc mài, gò má bụ bẫm đỏ bừng, tuy ăn uống nhìn qua có chút vụng về nhưng tuyệt đối không dơ bẩn. Ngay cả những đứa trẻ được nuôi ở kinh thành nhiều khi cũng không được như thế. Hèn gì chủ nhân thích bé con như thế, chỉ cần gặp là ôm không rời tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT